11h gọi người nhà vào làm thủ tục can thiệp cho một bệnh nhân nam bị nhồi máu cơ tim cấp thì thấy một chị khoảng tầm hơn 30 tuổi với dáng vẻ hấp tấp, một tay bế con, tay kia cầm điện thoại nói chuyện giọng khá vội vàng với ai đó, chị vừa tắt điện thoại thì nói em là vợ của bệnh nhân rồi chị đặt vội con xuống ghế và đứng ngay cạnh, tay cầm bút run run làm thủ tục trước khi chồng chị vào can thiệp, tôi nhắc nhẹ chị ngồi xuống ghế, hãy bình tĩnh, lúc này phải bình tĩnh hơn bất cứ lúc nào, vội vàng hấp tấp lúc này không giải quyết được điều gì.
Bệnh nhân tỉnh táo sau ca can thiệp
Khi thủ tục xong tôi mời chị ra ngoài đợi. Sau khoảng hơn một tiếng, lúc đó tầm 12h30 khi can thiệp xong, đưa anh ra ngoài thì anh chia sẻ chuyến tàu về quê ăn tết của gia đình anh ấy vừa xuất bến. Chẳng là anh quê ở Sơn Tây, chị quê Nghệ An, 2 vợ chồng sinh sống làm việc tại Hà Nội và hiện giờ họ đang ở La Khê - Hà Đông. Mấy năm rồi anh chị chưa về quê vợ nên năm nay quyết định về Nghệ An đón tết bên gia đình chị.
Sáng nay sau khi đồ đạc đã chuẩn bị xong, dự định 10h sẽ lên Ga Hà Nội để về quê với chuyến tàu được đặt trước, nhưng với bản tính cẩn thận của người phụ nữ sợ nhỡ chuyến tàu quan trọng nên chị bảo anh 9 rưỡi đi không nhỡ tắc đường, khi vừa lên gần đến ga thì anh thấy đau tức ngực, cách đây vài ngày anh bị xuất huyết tiêu hoá nên nghĩ chắc bệnh cũ tái phát, gần ga Hà Nội thì có Bệnh viện Tim Hà Nội nên nghĩ vào đấy tiêm thuốc cho ổn và đỡ đau rồi về quê cho kịp tàu.
Khi vào phòng cấp cứu, bệnh nhân được làm các thủ tục và các xét nghiệm cần thiết, khi mọi thứ vẫn đang được tiến hành khoảng 15-20p sau khi vào viện thì bệnh nhân đã bị rung thất, ngừng tuần hoàn và đã được các bác sỹ cấp cứu kịp thời, nếu điều này xảy ra ngoài bệnh viện thì gần như chắc chắn bệnh nhân sẽ tử vong. Sau khi được chẩn đoán Nhồi máu cơ tim cấp giờ thứ 1 thì ngay lập tức bệnh nhân được đưa lên phòng tim mạch can thiệp. Sau khi chụp mạch xác định vị trí gây tắc dẫn đến nhồi máu bệnh nhân đã được đặt 1 chiếc khung giá đỡ kim loại (stent) vào đó. Kết thúc ca can thiệp thành công và được nghe lại toàn bộ những điều vợ chồng anh chị chia sẻ, chúng tôi ai cũng mừng và thấy hết sức may mắn cho anh chị. Ngay bản thân tôi cứ nghĩ lại là lại thấy run run vì nếu hôm nay đi chậm 30 phút như dự kiến, hoặc vẫn đang từ nhà lên Ga hoặc đang ngồi trong Ga và đặc biệt là nếu đang trên tàu về Nghệ An thì có lẽ cuộc đời anh đã sang một trang hoàn toàn mới.
À đấy, sau ca bệnh đặc biệt ấn tượng này thì còn 2 ca khác nữa, giờ mới xong để ngồi viết vài dòng chia sẻ. Đúng là có những sự may mắn thật kỳ diệu, và đôi khi Sống hay Chết có số là thật! Giờ thì a e chúng tôi ăn trưa đã, đói quá rồi...!
Bạn vui lòng đăng nhập tại đây để gửi bình luận.